vòng trời ôm đất

Trong tòa nhà yên tĩnh phăng phắc, tuy nhiên bên phía ngoài mưa vẫn rơi một cơ hội không tồn tại tín hiệu tiếp tục ngừng, sét lóe lên sáng sủa rực chỉ vô 1 phần giây, giờ rền vang bám theo sau làm cho Ploynappan giơ tay lên bịt tai lại cùng với sự giật thột hoảng hốt hãi…

Giống ngày hôm cơ ko sai.

Bạn đang xem: vòng trời ôm đất

⋇⋆✦⋆⋇

Cô bé bỏng ngồi bao phủ lấy thân thích thể giá buốt lập cập bên trên băng ghế trước chỗ ở của đại úy Sing. Mưa rẽ cho tới ẩm toàn bộ cơ thể Lúc con xe Audi blue color dương chầm chậm rãi lướt vô, trước lúc đậu yên tĩnh đằng trước mặt hàng mái ấm nghỉ ngơi của quân nhân được phong hàm vô lực lượng ko quân.

Người lái đang được thủ thỉ điện thoại cảm ứng thông minh một cơ hội yêu thích, cười cợt rộng lớn giờ hoan hỉ với những người mặt mày cơ đầu chão đến mức độ ko kịp để ý thấy với bạn đang ngồi ngóng, cho tới Lúc bước xuống ngoài xe đua bên dưới làn mưa dày cho tới tạm dừng ở trước cửa ngõ mái ấm. Sự xuất hiện nay ko ngờ đến của cô ấy bé bỏng làm cho chàng trai đại úy vừa vặn lấy thực hiện kỳ lạ vừa vặn giật thột. Sao lại ko giật thột mang lại được… anh không tồn tại thân thích thiết với cô, chỉ gặp gỡ qua chuyện ở chợ ko bao nhiêu đợt.

Thế Ploynappan làm thế nào hiểu rằng mái ấm anh.

“Wao! Sao lại cho tới được đây?”

Sing nhìn cô bé bỏng đang được ngồi nằm trong hai con mắt đỏ gay au, môi lập cập lập cập, toàn thân thích ẩm nhẹp, thay cho phiên với con xe máy đậu sát cơ. Anh không tồn tại cố ý chất vấn cô cho tới phía trên ra làm sao, mà ham muốn chất vấn rằng cô cho tới phía trên làm cái gi cơ.

Chủ mái ấm cuống quýt thăm dò chiếc chìa khóa vào bên trong túi, Open trả cô vô vào mái ấm. Chàng trai tảo lịch sự thăm dò vị khách hàng ko chào vốn liếng đang được đứng chơ vơ ngay lập tức thân thích phòng tiếp khách, việc đào tạo và huấn luyện thực hiện phi công võ thuật đã cách tân và phát triển độ thành thục về sự ưa để ý của anh ấy cho tới đỉnh điểm, Sing thấy được sự không bình thường ngay lúc nhìn.

Cô bé bỏng vô bộ đồ quần áo đồng phục học viên trung học tập phổ thông, mặt mày mũi hốt hoảng tái ngắt nhợt, tuy vậy với vết mẩn đỏ tương tự như vết bàn tay bên trên má trái ngược thiệt rõ nét, mồm rách rưới sưng phồng, tóc cộc cho tới cằm, váy ẩm dính vô chân, cái áo khoác bên ngoài ấm tay lâu năm đem choàng bên phía ngoài áo học viên đẫm ướt đến mức độ nước chảy sũng đi ra sàn, song giầy thể thao white color vốn liếng vẫn tháo dỡ đi ra ở trước cửa ngõ với dính bẩn vệt bùn, dáng vóc ko không giống gì cún con cái rơi xuống nước.

‘Đi ngang qua chuyện chiến trường nào vậy em?’

Anh chàng đại úy bước tiến bặt tăm đi ra sau mái ấm rồi trở về cùng theo với cái khăn lông nhỏ.

“Lau tóc trước chuồn, tháo dỡ áo khoác bên ngoài đi ra, ẩm thế này kẻo bị cảm.” Sở dạng quá tệ sợ hãi nhằm nói theo một cách khác được gì trong những khi này, quyết tâm mang lại cô bé bỏng vệ sinh người thay cho đồ dùng mang lại hoàn thành trước, rồi dần dần thăm hỏi cụ thể tuy nhiên cô lại kể từ chối.

“Không được, kẻo ko khỏe khoắn. Ướt cho tới sũng người thế này rồi.” Chủ mái ấm nhìn vô bến bãi nước bên trên sàn xung xung quanh người cô bé bỏng, gửi đến ánh nhìn tương tự xay buộc, tuy nhiên người giá buốt cho tới lập cập môi vẫn cứng lòng rung lắc đầu kể từ chối như cũ, lại còn lùi lại.

“Đừng bướng.” Ánh hốt hoảng giật thột vô hai con mắt và lắng đọng buồn buồn bực nằm trong với nước bám xung quanh hốc đôi mắt khiến cho anh suýt mượt lòng. “Cởi đi ra rồi đưa áo khoác bên ngoài của tôi cũng khá được, nếu mà hoảng hốt hở lỗ, nhằm tôi lên mái ấm thăm dò ăn mặc quần áo em gái mang lại thay cho, tuy nhiên cần tốn thời hạn một ít.”

Nói rồi thì anh tảo lịch sự ráng jacket vải vóc cho dù blue color dương treo bên trên cây đèn đứng vốn nằm ở góc cạnh chống, giọng đanh nằm trong ánh nhìn tráng lệ và trang nghiêm cổ động xay làm cho Ploynappan cần cuống quýt nhận cầm lấy áo.

Điện thoại địa hình của chàng trai đại úy vang lên… cuộc gọi của Chang Plai.

“Alô, sao?” Sing đáp lại cùng theo với tảo sống lưng lại với cô bé bỏng.

“Ra ngoài chưa? Mày ráng bám theo một chai Black vô tay chuồn nhé.”

“Tao thay đổi ý ko chuồn nữa, thì… bị nhức đầu.”

“Đau hình mẫu khỉ gì, vừa vặn nãy còn thủ thỉ cười cợt khanh khách hàng nhưng mà.”

“Vừa nãy ko nhức, tuy nhiên giờ đây nhức ko được à?”

“Ơi, ngươi không tồn tại thường xuyên tâm nghe tao rằng cần không? Tại mặt mày lực lượng ko quân 7 đựng công gửi hàu tươi tắn tới từ Surat đấy. Mẹ mày! Tươi róiiiii, vừa vặn xuống ngoài thuyền buổi sớm rồi nhét lên C130 luôn luôn đấy, lộc ăn thế này thì làm thế nào lại bỏ qua được. Thuốc dope chất lượng tốt đấy, nhằm cho tới khuya rồi tiếp tục đi dạo tối tiếp luôn luôn.”

Tiếng cười cợt rộng lớn phấn khởi bám theo sau lời nói vang đi ra bên phía ngoài điện thoại cảm ứng thông minh, Sing nghía đôi mắt quan sát về phía Ploynappan như thể hoảng hốt cô tiếp tục nghe thấy chuyện gì tránh việc.

“Thì vẫn bảo là làm cho đầu đau rồi, tụi ngươi ăn cùng nhau chuồn, ko ở cùng với nhau một tối thì ko bị tiêu diệt đâu chăng. Vậy thôi nhé.”

“Khoan! Thằng Sing.” quý khách hàng thân thích yêu thương rầm rĩ ở khúc cuối tuy nhiên anh hãy nhanh tay nhấn ngắt cuộc gọi mất mặt rồi.

Sing bước tách đi ra trong lúc chuồn lên trên cầu thang, tiếng động thốt lên khẽ khàng cùng với sự đau nhức làm cho anh cần trở về nhìn. Hình hình họa xuất hiện nay vô hướng đôi mắt làm cho khựng sững, cái áo khoác bên ngoài bên phía ngoài được tháo dỡ đi ra, lộ thấy cái áo học viên white color từ từ, nút áo bị đứt tương tự như với ai giằng kéo ko nương tay. Còn đảm bảo chất lượng là cô bé bỏng đem cái áo thân phụ lỗ ở bên phía trong, làn domain authority mềm mượt làm cho nhận ra vết đỏ gay xung quanh cổ một cơ hội rõ nét. Vết bầm dập gần như là có bên trên toàn bộ cơ thể, vết xung quanh cổ tay nhưng mà thời điểm này trả trở nên màu sắc tím, rồi lại còn… hình xăm nhị con cái chim ko hề nhỏ đang được giang cánh phía trên bờ ngực, làm cho đại úy Sing sững sờ gấp bội.

Nhưng có một phần giây, người dáng thon cao đã bước thiệt lâu năm cho tới tạm dừng ở trước cô bé bỏng.

“Ai làm cái gi Wao?” Anh bắt lấy bàn tay nhỏ đang được nỗ lực che chắn thân thích thể cơ đi ra để xem dấu tích bầm dập.

Ai đã cố ý bóp cổ cô như thể mang lại ham muốn chết!

“Tại sao lại mạnh dạn cho tới thế này?” Giọng rằng lo ngại nóng bức sắng khiến cho cho những người bị chất vấn ngấn nước đôi mắt. Sing nghĩ về cho tới em gái của bạn dạng thân thích, nếu như ai cho tới thực hiện gì Sano thế này thì chắc chắn ko đời này anh làm cho nó nhởn nha đâu.

“Xin lỗi làm cho anh Sing cần khó xử, tuy nhiên Wao thiệt sự ko biết cần chuồn đâu.” Cô bé bỏng ko nghĩ về đi ra được gì, chỉ hiểu được cảm nhận thấy đáng tin cậy Lúc ở sát người nam nhi này.

Tiếng rấm rứt nằm trong nước đôi mắt rơi trào làm cho trái ngược tim Sing mềm mại, lòng bàn tay to lớn vuốt mái đầu ẩm sũng tương tự trấn an người thiếu nhi.

“Wao không tồn tại vấn đáp thắc mắc. Ai thực hiện Wao thế này, nói theo một cách khác mang lại tôi biết không?”

Ploynappan mỉm cười cợt với lời nói không còn đỗi êm ả, tối thiểu cũng có thể có người lo ngại mang lại cô cùng với sự tình thật, tuy nhiên cô vẫn im thin thít đến mức độ người chất vấn cần nhấn mạnh vấn đề đợt nữa.

“Wao, ai làm?”

“Wao… cãi nhau… với u.”

Lông ngươi người nghe nhướn cao, lấy thực hiện kỳ lạ với câu vấn đáp.

“Mẹ hiểu khuyết điểm Wao, nỗ lực lý giải thế nào thì cũng ko chịu đựng tin yêu. Lần này u cực kỳ phẫn uất, thông thường mặc dù cho với động tay động chân, tuy nhiên u cũng trước đó chưa từng mất mặt lý trí như đợt này.”

Sự việc vẫn xẩy ra tảo ngược lại vô ký ức, mãnh liệt đến mức độ xứng đáng giật thột, sự đau nhức thân xác ko bởi vì xúc cảm một mình. Ngay cả u của cô ấy còn ko tin yêu tưởng, coi người không giống đảm bảo chất lượng rộng lớn cô vốn liếng là con cái ruột. Ploynappan không đủ can đảm trong cả trở lại mái ấm, tuy nhiên cũng không tồn tại điểm này nhằm đi… Nước đôi mắt cô bé tuôn đi ra ào ào, tỉ ti áp lực đến mức độ nghiêng người.

“Mẹ thực hiện cho tới thế này luôn luôn sao! Đi báo án ko Wao?” Sắc mặt mày Sing đanh lên, anh phẫn uất thấy lúc ai thực hiện sợ hãi phụ phái nữ, nhất là kẻ phụ phái nữ nhưng mà anh quen thuộc biết.

Xem thêm: phim hoạt hình tvhay

Nhưng khuôn mặt đỏ gay bầm rung lắc nguầy nguậy thay cho mang lại câu vấn đáp, thực sự thì cô không thích bị như vậy này nữa.

“Kẻo u tiếp tục lại càng phẫn uất.”

Người đang được nhìn thì để ý thấy thể hiện hoảng hốt cho tới lập cập người, nghĩ về thấy tội nghiệp đến tới tận trong tâm. Sing kéo người cô bé bỏng lại ôm, ôm loại anh ôm Sano mỗi một khi cô khóc, ôm nằm trong xúc cảm đảm bảo che chặn nguy hiểm hiểm. Dù cho việc tồi tàn cho tới thế này, người anh trai này sẽ hỗ trợ mang lại nó trôi qua chuyện mang lại bởi vì được.

Hơi giá kể từ domain authority thịt Lúc động va chạy vô bên phía trong trái ngược tim người được trấn an, tim hết lập cập, vơi bớt nỗi hoảng hốt vào cụ thể từng chuyện vừa vặn gặp gỡ cần, ham muốn ở trong khoảng tay này lâu thiệt lâu, ham muốn bặt tăm ngoài toàn cầu, bặt tăm ngoài thực tế đang được ăn mòn trái ngược tim cô.

“Có bị nhức hoặc không? Đến cơ sở y tế không? Hay không thích ai biết thì tôi tiếp tục nhờ chúng ta là bác bỏ sĩ cho tới mái ấm đánh giá mang lại cũng khá được.”

Sing hứng lấy bàn tay miếng bị sưng cho tới mức phát triển thành ngày tiết tím đỏ gay lên nhìn một cơ hội buồn lòng, ai nhưng mà cho là người thực hiện u tiếp tục hoàn toàn có thể thực hiện với con cái cái được cho tới thế này.

“Có thể động che tay hoặc không?”

Cô gái nhỏ gật đầu tuy nhiên lại kêu lên ngay lúc Sing demo động che cổ tay cô coi sao.

“Ôi!”

“Sao bảo được mà?”

“Thì còn được tuy nhiên cực kỳ nhức. Wao sử dụng tay kháng xuống sàn Lúc té, tay hẳn là trẹo.”

Người nghe thở đi ra thiệt lâu năm, vươn tay ráng jacket cho tới choàng lên trên người cô bé bỏng, kéo cô ngồi xuống sô trộn rồi tiến bước bặt tăm đi ra sau mái ấm một đợt nữa. Lần này anh trở về cùng theo với vỏ hộp dung dịch và băng gạc, bàn tay mạnh mẽ và tự tin thường xuyên tâm bôi dung dịch và quấn cổ tay cô một cơ hội êm ả nhất. Tác phẩm nhỏ gọn xinh xắn tương tự như bác sĩ tay nghề số một đích thân thích đến xử lý chỗ bị thương.

“Anh Sing.” Đôi đôi mắt tròn xoe ngước lên nhìn, nhộn nhạo đến mức độ nước vô chan chứa hốc đôi mắt rơi xuống bên trên mu bàn tay của bác bỏ sĩ bắt buộc. “Cảm ơn ạ.”

Người nghe hẳn ko hiểu được điều cảm ơn còn tồn tại chân thành và ý nghĩa thoáng rộng hơn hết thực trạng chỉ lúc này thôi.

Cô… cảm ơn vì như thế với người nam nhi này bên trên đời.

Cảm ơn sự vô tình làm cho hoàn toàn có thể gặp gỡ nhau.

Cảm ơn vì như thế anh là sự sung sướng có một không hai vô cuộc sống cô.

Ploynappan lao cho tới ôm người nhưng mà cô níu lấy thực hiện điểm nương tựa trái ngược tim Tính từ lúc ngày trước tiên gặp gỡ nhau, xin xỏ thẩm thấu kiếm thăm dò sự ấm cúng vô phút chốc. Đối phương đợi khi người gục vô vào ngực giảm bớt lực ôm, rồi ngay lập tức thì thì thầm rằng bằng giọng mềm mại và mượt mà kề bên thái dương.

“Lên bên trên lầu thay cho đồ dùng chuồn nhé, nhằm tôi thăm dò ăn mặc quần áo mới nhất và khăn vệ sinh người mang lại.”

⋇⋆✦⋆⋇

“Thằng Sing.”

Tiếng gõ cửa ngõ kêu to lớn ở trước mái ấm, gõ triền miên đến mức độ người nghe đột ngột nhức rễ thần kinh.

‘Đã bảo ko chuồn rồi, còn cho tới thăm dò làm cái gi vậy? Cái đám nghe không hiểu nhiều giờ người!’

Cửa trước mái ấm phanh bung đi ra, Sing đứng chắn ở lối chuồn vô, mặt mày hung dữ ko màng đời.

“Mày sao thế hả thằng Plai? Tao vẫn nói rằng tao ko chuồn.”

“Hôm ni là tối loại sáu đấy, ngóng quất rượu cả tuần rồi, ngươi sao lại ko chuồn được chứ?” Ngày thông thường với lịch đào tạo và huấn luyện thì với luật cấm phi công húp vì như thế thân thích thể cần luôn luôn sẵn sàng trăm xác suất Lúc cất cánh, ngày loại sáu ngay lập tức tương tự như ngày thả quỷ vậy.

“Muốn dối trá đồ vật gi thì tập luyện sử dụng phần trí não phát minh một ít chuồn, mặt mày như ngươi nhưng mà nhức dịch à? Hồi chiều thì u ngươi còn phê trộn như quất thuốc lắc vậy.”

Chủ mái ấm sử dụng body ngăn ko cho mình vô vô.

“Rồi tại vì sao ko mang lại tao vô nhà? Hôm ni ngươi kỳ lạ đấy.”

“Tin hay là không tin yêu thì vấn đề của ngươi, tuy nhiên tao ko chuồn. Đau đầu, ngủ phía trên.”

Chang Plai nghi vấn người bạn tri kỷ. ‘Nó thiệt quái quỷ kỳ lạ, chắc chắn với chuyện gì cơ không bình thường.’

Nhìn vô vào nhà… không tồn tại sự chuyển động này tuy nhiên lại xẹt đôi mắt qua chuyện song giầy thể thao phái nữ white color vừa vặn ẩm vừa vặn dính không sạch ở trước cửa ngõ.

“Ai đến? À… ko ra phía bên ngoài vì như thế lén ủ gái chứ gì?”

Sing nhìn bám theo ánh nhìn chúng ta, vô đầu Reviews thăm dò điều bào chữa trị.

“Thằng giáo*! Quá rồi, giầy của Sano đấy, nhằm quên ướt nước mưa bên phía ngoài.” Anh chỉ hoàn toàn có thể phát minh thế này thôi.

*Là một cơ hội chửi thể hiện nay sự ko ưng ý vừa và thấp.

Ầm! Tiếng đồ dùng sụp đổ vang lên kể từ tầng nhị ở trong nhà, cả nhị người nhìn mặt mày nhau, Chang Plai mỉm cười cợt toại nguyện.

‘Bắt trái ngược tang rồi phía trên, để coi ngươi rằng thế nào.’

Xem thêm: ahn nae sang

“Tiếng mái ấm kề bên.” Sing cuống quýt rằng một cách thản nhiên. “Mẹ nó quí thực hiện giờ ồn, nửa tối nghịch tặc nhau tao còn nghe thấy. Mày trở lại trước chuồn, ngày mai thủ thỉ.” Nói rồi thì ngừng hoạt động vô mặt mày bám theo kiểu ko ái quan ngại.

Chang Plai chỉ hoàn toàn có thể ngây đi ra, bước ra phía bên ngoài một cơ hội phật ý Lúc người chúng ta dối trá đầy thản nhiên, trở về nhìn lên tầng nhị ở trong nhà chúng ta, đèn phanh sáng sủa rực, chắc hẳn rằng rằng với ai cơ ở vô mái ấm và ai cơ đó là phụ phái nữ.

‘Nhưng mà… là ai chứ?’